Chạnh Lòng

Ngồi nghĩ lại một thời trong dĩ vãng, lòng bồi hồi thương nước thương thân. Mơ ước về thăm càng lúc xa dần, khi bóng hoàng hôn kéo về trước ngõ; khi nhìn thấy từng chiếc lá vàng rơi trong gió, bị cuốn xa dần cội rễ tự thân. Tôi đã phải bỏ lớp bỏ … Continue reading Chạnh Lòng